Tiếng Đường Xe

Tiếng Đường Xe

Lời bài hát Tiếng Đường Xe

Đóng góp bởi

Vẫn thường lệ dắt con xe và đi dạo mát giữa ánh chiều tà Ngắm đường phố khu công nghệ cao , khung cảnh thì đó nhưng có điều là Yên sau xe thì lại trống trải , không có một ai đã mấy năm rồi Cũng từng muốn sẽ có một người hứa hẹn với nhau tới cả trăm đời Hay anh tìm về góc phố đó và những kỉ niệm cũng đã từng qua Hát du dương bài nhạc ta thích hay là buông bỏ mà dừng ca ? Dạo một vòng đi khắp Thủ Đức , ghé công viên lề Hồ Thị Tư Rồi cùng ngồi trà chanh chém gió , em nghĩ là anh đã quên vị ư ? Trong tiềm thức anh như đứa bé vẫn còn mơ màng bên trong giấc ngủ Chưa chấp thuận rằng ta chia tay , cố chấp như vậy có chắc đủ ? Anh từng nghĩ sẽ tìm người mới rồi rằng cảm xúc sẽ thay thế Nhưng nhầm rồi em vẫn quan trọng chẳng ai xen vào được vai vế Tình cờ rằng anh lại yếu lòng nhưng chẳng bao giờ anh để em thấy Chấp nhận buông và chấp nhận rời khi ta xa nhau vào đêm ấy Chỉ trách rằng là do đời bạc , lạc mất em ở giữa đồi hoa Nhánh hoa tàn thì có làm gì cũng chẳng thể nào mà đâm chồi ra ! Ngồi lại nơi đây anh than trách... Bởi vì giờ không còn ai ở bên ... Phải làm sao để anh quên đi ... Những tháng năm ngày xưa mình có ! Anh ước gì chuyện tình chúng ta... Sẽ chẳng phai nhòa.... Mong muốn rằng cả hai sẽ không ai phải khổ đau !.. Thứ âm nhạc mà anh còn viết, với em giờ khác gì phế thải Anh cũng quên đi em được rồi, yêu một ai đó hạnh phúc mới phải Thật ra là cũng do mình. Yêu mà không có được chính kiến Chuyện tình yêu ít ai tâm sự anh cũng chọn cách im lặng kín tiếng Nhớ em thì lại đi đâu đó để tâm bình thản nghe tiếng đường xe Thay vì bật lại bài nhạc cũ khi em nằm cạnh hai đứa thường nghe Anh biết mình chẳng nấu ăn ngon, nhưng cũng giỏi nếm được nhiều vị Phần bề ngoài có thể em thấy anh khác lúc xưa khi nhìn tiều tụy Thử hỏi em hết về sở thích, anh cũng chỉ hiểu em đôi chút Cảm mến rồi dẫn dắt thành yêu chả biết điều gì sao lại thôi thúc Anh có cách yêu của riêng mình. Đâu cần ai dạy hay phổ cập Dựng kiên cố bức tường yêu đương sau đó đứng nhìn em xô đổ sập Chạy qua hết những nơi quen, góc đường nhà anh ở nguyễn ảnh thủ Trong đầu như được lập trình khi nhớ tới em hình xưa cảnh cũ Ngày vui vẻ nhưng đêm khác hẳn, một linh hồn được em phân tách Anh bình thường khi chứng kiến mình giờ như có thêm thật nhiều nhân cách Ngồi lại nơi đây anh than trách... Bởi vì giờ không còn ai ở bên ... Phải làm sao để anh quên đi ... Những tháng năm ngày xưa mình có ! Anh ước gì chuyện tình chúng ta... Sẽ chẳng phai nhòa....