Lời bài hát Phận Bỉ Ngạn

Đóng góp bởi

Ngày biệt ly đâu thấy Nhói tâm can cõi lòng Nhớ thương nàng , biết sao cho vừa Ngoài trời mưa lất phất Biệt ly chốn nhân gian Hóa ra là , từ đây vỡ tan mất rồi A2: Nhân gian , liệu có mấy ai thương Hồng trần ta mang bao nhiêu khổ đau Mà chẳng ai thấy An yên biệt ly chốn dương trần Tiếc duyên tình mình tựa sắc Hoa Bỉ Ngạn Đk : Lòng đau nhói , lệ nuốt vào trong Mộng tình dở dang ai ngờ Sao chẳng tương phùng mà hẹn kiếp sau Tơ tóc bền lâu Dù muôn kiếp , chịu bao khổ đau Vạn lần chỉ mong bên người Cố thét gào mà cũng chỉ trong vô vọng Chẳng còn đâu những tiếng thở than Buồn này đau thắt lòng vương nặng mang Bên lỡ bên bồi , Khóc chi em cũng đi rồi Hận lòng sâu tâm can Một mình Anh lang thang Âm dương cách biệt , tình ta Như Kiếp Bỉ Ngạn RAP : Khắc sâu vào tâm can Lòng này buồn ai mang Khi người thương chẳng thể chung lối, Ngăn cách duyên trời sầu ai ban nắng chiều tà dần khuất lối….Khói sương lạnh lẽo mờ sao mờ phai Góc hiên nhà sao giờ tâm tối trong Lòng này hoài mãi chờ ai Dẫu biết âm dương cách biệt sau cứ mong ngày tương phùng Hẹn nhau ở 1 kiếp khác chỉ mong có người thương cùng Đi qua bao nhiêu gió giông … ta mong ngày mai không xa cách Đừng đâu khổ người rời đi, buồn hận bản thân này ta trách Giang Tấu : Nhân gian , liệu có mấy ai thương Hồng trần ta mang bao nhiêu khổ đau Mà chẳng ai thấy An yên biệt ly chốn dương trần Tiếc duyên tình mình tựa sắc Hoa Bỉ Ngạn Đk : Lòng đau nhói , lệ nuốt vào trong Mộng tình dở dang ai ngờ Sao chẳng tương phùng mà hẹn kiếp sau Tơ tóc bền lâu Dù muôn kiếp , chịu bao khổ đau Vạn lần chỉ mong bên người Cố thét gào mà cũng chỉ trong vô vọng Chẳng còn đâu những tiếng thở than Buồn này đau thắt lòng vương nặng mang Bên lỡ bên bồi , Khóc chi em cũng đi rồi Hận lòng sâu tâm can Một mình Anh lang thang Âm dương cách biệt , tình ta Như Kiếp Bỉ Ngạn Rap 2 Anh Họa bức tranh buồn vẽ những ngày có đôi ta Êm ấm không bao lâu những ngày tháng đó trôi xa Mãnh tình sau vụng vỡ khi chẵng ai muốn rời xa Hay Là do thiên ý không muốn em bên đời ta Anh giờ xơ xác chỉ như cây cỏ dại Đau trong vô vọng. Khi là người bị bỏ lai Ôm bao kí ức đến ghẹt thắt…..khóc chẳng thể thành lời Đôi mi bỗng mờ tối đi khi giọt nước mắt nhiều lần rơi