Lời bài hát Lạ

Đóng góp bởi

Ta vốn giống nhau về cảm giác
Khác nhau về hình hài
Đôi khi là nồng đượm
Vu vơ và lạnh nhạt để khi nhìn lại
Còn đọng trong đôi mắt em
Là từng nhịp thở trong tim
Mai có lẽ em sẽ chẳng còn tới
Có lẽ cũng chẳng muốn
Rơi vào vòng tay anh
Chẳng còn say anh
Có khi ta trót phải lòng nhau
Nhưng lòng tự trọng chẳng cho phép
Đôi khi ta quên cả buồn đau
Rồi tìm một ai đó cố ép
Rằng mình không sao
Lý trí ta đủ mạnh để vứt bỏ nhau
Trong một khắc ta thấy tổn thương
Đôi mắt đỏ mầu
Ta chẳng làm khó nhau
Chẳng ghen tuông chẳng hi vọng
Vài giây để nhớ nhau
Rồi quên luôn chẳng chờ mong
Ta sống ta cười để vui
Ta yêu để nhớ vậy thôi
Anh bên em những ngày mới
Thời gian cứ thế chạy lùi
Em chợp mắt vài phút
Để dòng thư anh viết vội
Về em về anh hôm nay
Để mai đọc lại thấy vui
Đôi môi em là vị đắng
Gai góc hướng về phía anh
Tình yêu và sự hiếu thắng
Lâu nay vẫn luôn song hành
Ta coi nhau là một điều đặc biệt
Khác với trước đây
Hai ta là một cá thể chung tâm hồn
Chẳng cầu nhưng ước thấy
Tương lai chẳng ai nói trước
Nên đừng đánh cược vậy
Khi chót lỡ bỏ rơi nhau
Đừng nhìn lại đừng hi vọng
Đừng dõi theo hay nhớ mong
Lạ
Bao cô đơn đang phơi bày
Em thì chẳng muốn thấy
Em không tới khi ta cần
Em nhẹ buông đôi tay
Ta như đang lạc mất nhau
Trong bộn bề cuộc sống này
Đừng ru bờ môi êm
Đừng làm tim đau thêm
Lạ là em tỏa sáng vào đêm
Còn anh thì thường lụi tắt
Ta ngủ vào lúc bình minh
Sau nhiều lần em đưa tay dụi mắt
Anh rõ chuyện em
Em hiểu chuyện anh
Nhưng chưa là yêu
Lạ
Sợ rồi một ngày ta không gặp nhiều
Tim anh dập dìu
Trong khoảng lấp lửng
Một chiều đơn phương
Chính em cũng biết
Lạ là lần đầu gặp
Em nói ra câu tạm biệt
Anh biết mình lạ
Mấy ngày rồi không ngưng ngồi viết
Đem cô đơn gói lại thành món quà
Một công đôi việc để tặng cho em
Hay đổ thừa anh thức do đêm
Nhưng không
Tự thân anh tìm giấc trắng
Mong em sẽ thích
Những thứ nhỏ nhặt
Mỗi ngày gặp mặt mà em được tặng
Anh bị chặn bên kia
Bức tường quanh em
Quanh anh cũng có
Hai bức tranh về thứ gì đó
Cô lập trong những khung nhỏ
Nhưng thế nào anh vẫn đứng đó
Để chờ em gọi tên anh đừng lo
Vì đời còn ràng buộc mình vào nhau
Chênh vênh bao lâu ta luôn đem giấu
Còn điều gì nơi em sau đôi mắt
Bao lâu đã không cố nói vơí nhau
Đừng chờ đợi ngày bình yên sẽ tới
Dằn vặt không cho ta được nghỉ ngơi
Ta quay lưng với nơi ta từng đến
Đã xa tầm tay
Bao cô đơn đang phơi bày
Em thì chẳng muốn thấy
Em không tới khi ta cần
Em nhẹ buông đôi tay
Ta như đang lạc mất nhau
Trong bộn bề cuộc sống này
Đừng ru bờ môi êm
Đừng làm tim đau thêm