Lời bài hát Hữu Duyên

Đóng góp bởi

Ver 1 Ngày tôi đi cô 2 đã hứa....là sẽ 1 lòng chờ tôi về Tôi lên Sài thành kiếm thêm chút vốn....để xây hạnh phúc ở dưới quê Nhưng ngờ 1 hôm nước lớn...cô 2 theo người về bến đỗ Bỏ hàng cao già bỏ tôi 1 mình....ở nơi Sài thành đầy cám dỗ Biết bao lời thương bao câu hẹn thề.... sao bây giờ cô đành quên Ngày tôi quay về không còn ai....chỉ còn hàng tre già cạnh bên Bến đỗ cô chọn nơi đó chắc người ta....tốt hơn tôi đây nhiều 1 căn nhà sơ xác....máy tranh nghèo....buồn thương Đám mây chiều Ngày bước chân lên nơi Sài thành....trong lòng này mong nhớ cô nhiều Trông đám mạ non trông mùa lúa chín....chiếc áo bà ba trong nắng chiều Bao nhiêu kỉ niệm tôi vẫn còn giữ....sao bây giờ cô vội quên mau Tránh phận tôi nghèo....thân bột bèo....để bây giờ tôi lẽ lôi sao Tôi chỉ là thằng nông dân nghèo làm sao sách bước bên người ta Gia đình cô chọn là sự giàu sang nên gã cô cho bên họ mà Chỉ còn lại đây 1 chàng trai quê chỉ biết đứng ngóng bên hàng ba Trông bến con đò sẽ đưa cô về....đau xót thân này thương cậu 3 Mel Thầm trách gì tôi, sao thay lòng đổi dạ mà chi Ðể bến chiều nay không còn trông thấy được con đò Nước sông vơi đầy bao tháng ngày mà em cứ trông Ánh trăng hao gầy suốt đêm dài mà em vẫn mong. Còn nhớ còn thương xin quay về bến đợi người ơi Ðể bến đò xưa không còn ai cứ gọi: ơi đò Nói không nên lời, em khóc vì đời em nhỏ nhoi Ðã yêu nhau rồi sao nỡ làm vầng trăng vỡ dôi. Ver 2 tui thương cô lắm đó cô ơi! tình tui mặn mà như đại dương nhiều lần bản thân tui cũng tự hỏi người nghèo như mình thì ai thương nói lên lời này không phải là tui không có nghị lực không phấn đấu nhiều đêm suy tư gát tay lên trán nước mắt đẫm gối biết giấu đâu nhiều lúc cô hỏi á: “biết đến bao giờ mới có trầu cau” làm tui nghẹt lòng, chỉ biết ậm ừ! Không dám nói bừa sợ cô sầu đau dù muốn dù không … cô vẫn là người tôi yêu nhất dù nước mắt rơi cũng phải quay đi, vì tui sợ làm cô thổn thức. tui biết tình yêu không có gì sai không gieo kỳ vọng cho bất kì ai chỉ cần ta yêu là sẽ có cách tìm làm cô an lòng là trách nhiệm nhưng cứ vô định lại khiến cô bất an tui biết mà lòng của cô đau 1 tui sẽ đâu gấp 10 nè cô ơi cô cũng biết mà đôi mắt đượm buồn đã nói cho tui biết gia đình cô không mong gì tôi đâu khoãng cách chúng mình không phải đôi bờ sông mà như trời rạng sáng và tối mầu tuổi xuân con gái sẽ trôi qua rất nhanh, thời gian nào chờ tui vẽ vang biết rằng là cô đòi hỏi gì đâu, nhưng mà chuyện tương lai còn bẻ bàng