Lời bài hát Hoán Đổi Cuộc Đời

Đóng góp bởi

Hãy uống hết sữa, với bánh, uống cho thật ngon Lát nữa nếu đói, lấy sữa, ở trong cặp con Học cho thật ngoan, trưa mẹ đón con trai mẹ liền Mẹ đi về nha, con vào lớp, sắp đến môn học đầu tiên Thấy nó sướng quá, nó có cả Cha mẹ chăm Ước muốn giống nó mãi mãi chỉ “xa” và “xăm” Tủi thân vì đứa 2 hộp sữa, đứa 2 “vỏ dừa”.. Trời… như trẻ con, suốt ngày sữa Đến lớp cũng phải ..mẹ đưa… ĐK: Này ông, tan học rồi, sao mẹ ông chưa thèm đón Này thôi ông đừng nhắc đến mẹ tôi nữa buồn lắm Ngày nào cũng quản tôi, không 1 giây nào nghỉ ngơi 24 trên hai mươi tư…theo tôi, không cho tôi chơi Chú quá sướng đấy chú nhé, chứ anh khổ quá Mới có lớp 6 đã mất cả mẹ và cha Phải lo thằng em , nó vừa mới lên 5 ở nhà Nào có được đi học ở lớp , giống như bao con người ta.. (Đấy ước muốn được như Ánh mà có được đâu..) LỜI 2: Sáng sớm đã có “mấy lít” để tiêu vặt luôn Bé gái hôn má ở dưới gốc cây - ngồi “buôn” Mẹ yêu mẹ thương, cho cả “tá” sữa đem vào trường Đệ - 3 thằng luôn, hơi bị chất, khát nước… đi mua liền luôn… Nhắm mắt mấy phút, thức giấc đã đến 12 giờ trưa Chơi game, chát chít các thứ chẳng lo học nữa.. Lại có thằng em chơi bịt mắt, ném lon cùng mình Cuộc sống tự do, không bị ép, sướng quá..không như ngày xưa… ĐK: Gần 2 mươi bài văn, bao giờ mới được ngủ đây Này Trung học bài đê.., không học xong.. ăn đòn đấy.. Trời ơi, 3 giờ hơn, thôi ngủ mai đi học nữa Trung ơi, Văn con chưa xong, nay ăn 5 roi, nghe chưa… Ối cơm.. cháy khét, tý nữa chăc ăn mỳ tôm Nấu nướng khó quá, cứ thế.. cháy luôn nồi cơm Này anh, đầu năm, em phải sắm sách với cả vở Tiền mua đồ ăn cũng gần hết Biết bao nhiêu thứ phải lo… ĐK Cuối: Bạn Trung dạo gần đây, rất là hay ngủ gật nhé Điểm thi sao toàn 2, 3.. trời ơi, rất là kém Lại đi “cắt đầu moi” , đua đòi theo dân chợ búa Moi không ra moi, cô khuyên em nên ra kia cắt cua :)) Học khó với chán, mãi cứ bắt học là sao Ép mãi , biết thế bán cá viên xiên còn hơn Này Trung chiều nay, đưa mẹ đến, cho tôi gặp mặt Tội cãi lại cô trước mặt lớp.. Lát tôi gọi mẹ hỏi thăm,, Đời.. buồn vãi lúa.. Ngồi bán Viên xiên , không ai thèm mua Hi anh zai, anh đến ăn ạ Để em rán cá viên xiên anh ăn liền nha Mày vào nhầm địa bàn anh tao Còn dám ra đây buôn bán là sao Không anh ơi, em mới về đây, bán để kiếm vài đông (Đám giang hồ: Tao không biết .. đánh.. – Ánh chạy té khói) ĐK: Đêm nay , tao sẽ cho vài roi Hóa ra anh Trung ta cũng chỉ vậy thôi Chia tay, chia tay nhau từ đây, chúng ta hết duyên rồi… Nếu đã biết kết thúc như thế này Thà bán viên xiên như xưa lại hay Con mong sao Bụt hiện xuống đây Hóa phép cho con trở lại như xưa thì hay… Ồ , bạn Trung á ? Cuộc sống tự do ôi sao khổ quá Tôi chỉ mong được trở về nhà Ngày ngày đến lớp, sống trong yêu thương mẹ cha.. Mình phải học cả ngày lẫn đêm’ Mọi thứ xung quanh cứ rối cả lên Không như xưa vô tư, tự do, bán xiên mãi không mệt… ĐK: Ta mong sao …ta chính là ta Sáng đến trường, trưa lại được trở về nhà Vô tư, không âu lo phải đi kiếm ăn sống qua ngày Sáng đến tối đi bán Xiên kiếm tiền Thoải mái chăm lo cho em trai, bình yên Nhưng bây giờ phải làm thế nào Bụt ở nơi đâu, hãy cho chúng con sửa saiii ĐK Cuối: Vui ghê, ta đã chính là ta.. Sắp được trở về với bố mẹ rồi nha Em trai, sau bao lâu thì anh sắp về với em mà.. Nếu Ánh chán, hãy cứ ra quán mình Để có không gian riêng tư xả stress (oke) Em trai ông học hành rất chăm Mỗi tối chủ nhật tôi sẽ qua thăm , dạy nó… (Oke giờ chúng ta về với nhà chúng ta thôi….)