Anh Ước Em Ở Đây

Anh Ước Em Ở Đây

Lời bài hát Anh Ước Em Ở Đây

Đóng góp bởi

Không có ai... nắm tay ai... sau lưng quá dài... Không gian lặng im... chỉ mỗi anh... Lạc về nơi đâu... khi ta chẳng còn nhau Em... anh ước em ở đây... không được như thuở ban đầu Nhưng vẫn vui như thế đấy Được thấy em mĩm cười dù ở xa vẫn ấm lòng Thời gian và địa lý có một người vẫn đang trông Vì yêu mà... sao không lo lắng hả? Những lúc buồn... ai cùng em... giờ thật khó tả Anh chỉ biết ca và rap... khi nổi nhớ cứ dâng lên Năm năm trời em đã quên hết... trang giấy đó chưa phai tên Anh đã từng nói sẽ xóa, sẽ quên, nhưng không làm được Như cách em xa... không câu từ biệt... Anh đâu lường trước Một phần 10 phát họa nụ cười khi em bên gã đó Mười phần 10 anh lại bật cười vì anh không muốn mình từ bỏ Vợ người ta thì đã sao, yêu hoa có chủ thì đã sao? Sai lầm thì đã sao? cuối cùng thì vẫn đau Tự chấn an nội tâm không nhớ, không nghỉ, không ước gì? Để em đi, anh không kì thị với cả thế giới này hiếu kì Vẫn còn đâu đây làn hơi ấm như đôi ta chưa cách xa Từng trang giấy dòng nhật kí thấm hoen nước mắt ướt nhòa Cô đơn vây kín nơi anh... Làm sao để cố xóa... Làm sao vơi đi nỗi nhớ... Chỉ còn mưa bên đời anh tìm trong mơ Anh luôn gọi tên dẫu em đã mãi xa rồi Nếu như chưa từng quen biết Nếu như chưa từng tha thiết Và nếu như đôi ta hôm qua chỉ là Người lạ thì không buồn đau để khi không còn nhau Khi 2 ta chẳng ai mang khổ đau Giọt lệ chẳng rơi vùi chôn bao nhiêu yêu thương lúc ban đầu... Hoàng hôn buông xuống trên lối đi Nơi anh không còn em... Huh... huh... huh... Anh biết mà... dù có ước cũng thế thôi Em đã có người kề cạnh bên em cùng em đầu ấp chăn gối Còn tôi thì vẫn thằng, lê thê hàng trăm lối Bước vạn bước một mình trong tối, trông chờ vào ngày trăn trối Cố nói xa rồi, nhưng em ơi xin ở lại Một chút thôi... anh mong bên em mãi mãi Vì anh biết yêu em rất nhiều dù ai nói anh đang điên Ngay lúc này thấy em 1 giây.. anh đã mãn nguyện Những cuộc trò chuyện không có hồi kết Thức cùng nhau một hai giờ sáng Sau tất cả anh đặt câu hỏi... Bất chấp vì ai mà gáng? Thời gian thiêu đốt giác quan và giết chết cả con tim Cùng em đến tận cùng thế giới, đến nơi không màu tím Một chút trống trải, một chút hụt hẫng Một chút buồn, một chút cô đơn Một chút và chỉ một chút, một chút chứ không hơn Nhưng nó lớn lên từng ngày, dần dần biến thành tai hại Để anh ghét chính bản thân mình, có phải anh cần thương hại Gửi đến nơi xa vời... Gửi ngàn lời chúc anh bình yên nơi ấy Nhờ cơn gió gửi trọn tình yêu em mang đến anh Dù đôi ta chẳng thể thấy nhau... Nhưng xin yêu em cho đến ngày sau... Mất em đời anh như thiếu vắng linh hồn... Nếu như chưa từng quen biết Nếu như chưa từng tha thiết Và nếu như đôi ta hôm qua chỉ là Người lạ thì không buồn đau để khi không còn nhau Khi 2 ta chẳng ai mang khổ đau Giọt lệ chẳng rơi vùi chôn bao nhiêu yêu thương lúc ban đầu... Hoàng hôn buông xuống trên lối đi Nơi anh không còn em... Huh..huh..huh...