Xin Lỗi …Em Phải Đi

Xin Lỗi …Em Phải Đi

Lời bài hát Xin Lỗi …Em Phải Đi

Đóng góp bởi

Đếm ngày dần trôi nước mắt em tuông dù cố dím Kỷ niệm đẹp của anh và em xin người đừng cố kiếm tìm Ngày em biết được sự thật mọi thứ xung quanh như sụp đỗ Đành dối lòng nghẹn ngào nước mắt em bước đi trong hư vô Tự đặt anh vào một vở kịch mà đạo diễn chinh là em Còn em thì cố hoàn thành vai diễn mong anh sẽ là người xem Biết như vậy là rất đau nhưng đau một lần rồi quên lãng Hãy để nỗi đau hay là nước mắt em sẽ cố là người mang Trong giây phút này chỉ biết chúc phúc hãy hạnh phúc anh nha Vì nếu cuộc tình có duyên không phận thì cứ xem nhau như xa lạ Còn về phần em âm thầm lặng lẽ dỗi theo người từ phía sau Bởi vì cuộc sống nó không cho phép em tồn tại trên cõi đời Với những ngày qua nó thật sự dài nhưng dừng lại ở một nơi Tình cảm em trao buông lời từ biệt em đã cố hết sức rồi Muốn được bên anh nắm chặt tay ấy nhưng cuộc đời quá bất công Thần chết mang em đi về nơi ấy ở nơi đây anh có đau lòng Người yêu ơi, người ơi, hãy về đây em ở đâu Người yêu ơi, về đây trách đi anh mà Tại sao em lại đi chẳng biệt ly hay một câu Trái tim này vẫn đang chờ mình em Lại vẫn là anh vẫn căn phòng tối cứ ngồi đó để ngóng trông Viết lên bài hát để dành cho em ở nơi đó em nghe thấy không Nhìn lại di ảnh ở trên tường kia làm cho tim anh thêm quặn thắt Anh chỉ muốn thấy em thôi nhưng tại sao em không mở mắt Tại sao lại ra đi như vậy,tại sao nỗi đau mình em gánh Tại sao không nói ra cho anh biết mà phải bản thân tự trốn tránh Tại sao lại tạo ra một vở kịch rồi em lại đẩy anh ra xa Cuộc sống của anh chỉ có mình em và em chính là tất cả Anh sẽ buồn bã chỉ một thời gian rồi dần nỗi đau sẽ tự hết Vì anh không muốn người yêu hiện tại của anh vì anh mà mỏi mệt Có lẽ ông trời sắp đặt mọi thứ và cuộc sống này thật trớ trêu Nếu cuộc sống này có nhiều điều ước thì anh ước đó là “nếu” Nếu như anh biết được mọi sự việc thì anh sẽ yêu em nhiều hơn Nếu như thời gian nó chạy chậm lại thì hạt mưa đâu rơi từng cơn Nếu như ông trời có mắt như mù tại sao không đổi lấy mạng con Tại sao lại cướp mạng sống cô ấy, cô đâu làm gì nên tội Em không thể, nắm tay anh bước cùng anh qua những tháng ngày Càng không thể chăm sóc cho anh khi thể xác em trong cỗ quan tài Từ đây về sau và mãi mãi, chẳng bao giờ còn được có nhau Em biết là anh sẽ đau nhưng anh hãy quên em đi thật mau Em đã đi xa mãi rồi, làm sao có thể quay trở lại Đó là định luật không sớm cũng muộn bởi vì đâu ai có thể sống mãi Em vẫn bên anh kia kìa, đằng sau linh hồn đang đeo bám Một cô gái muốn chạm vào anh để lau dòng lệ ,cái thứ thiên đường em không ham Lang thang đâu đó em sợ ánh sáng sợ ánh chiều tà và bình minh Màu khói trắng lan khắp căn phòng mập mờ gương mặt đang rất gần mình Cảm giác không thể nói chuyện không thể chạm vào thật sự nó rất cô đơn Cánh cửa cho em siêu thoát, nhưng đạp phiền não em muốn nhìn anh hơn Không thể giữ nổi thời gian anh đã ổn hơn nhiều rồi Không còn thói quen thức khuya bỏ bữa và hay thầm khóc vào mỗi tối Một ngày hai ngày một tháng hai tháng vết đau trong anh đang dần nguôi Đi cùng người đó thầm quên đi em, bóng ma cần được chôn vùi! Đừng cố giữ em trong lòng nữa hãy để tình cảm đó dần vơi Hãy quên em đi và cùng xây đắp tình yêu với một con người mới Dòng đời bon chen và xô đẩy, vẫn chẳng ai biết chẳng ai hay Ở nơi phương xa em vẫn sẽ mãi dõi theo anh qua từng ngày Làm sao có thể ở bên anh, khi mà âm dương giờ đã cách biệt Và cũng không thể làm gì hơn, ngoài nói hai từ lời tạm biệt Tạm biệt trong nước mắt, khi trái tim đang dần đau thắt Tạm biệt trong nước mắt, khi mà ngọn nến đã dập tắt