Tim Hết Pin

Tim Hết Pin

Lời bài hát Tim Hết Pin

Đóng góp bởi

Cơn gió vô tình thôi qua cuốn đi
Chiếc lá xa lìa cành
Những thứ vật chất xa xỉ
Cuốn em rời khỏi vòng tay anh
Em thích tiền tài lợi danh
Thích lao theo những cuộc chơi
Mà em cho đó là điện ảnh
Đằng sau nhiều sự thỏa mãn
Là cái thể xác hoang tàn
Đối với anh bây giờ
Loại con gái như em không đáng
Con thiêu thân
Không biết đường ra
Ai chấp nhận được đây hả
Anh thấy xót thương
Cho những người
Mà em thường gọi là mẹ cha
Ở nơi đây vẫn một người đứng
Cứ lặng lẽ nhìn hai người đi
Hai người cười bỏ lại một người
Nước mắt xen lẫn đôi bờ mi
Bước đi đi tôi xin em
Đừng quay đầu lại
Bởi tôi không muốn em nhìn thấy
Giọt nước mắt của thèn con trai
Ngàn nỗi đau có lắng xuống
Rồi cũng qua mau thôi em à
Vì bởi tôi không bao giờ xửng đáng
Mang đến cho em
Được cái thứ gọi là hạnh phúc
Và những vật chất xa hoa
Những yêu thương
Của ngày xưa đó
Theo thời gian sẽ nhạt nhòa
Khi hoàn cảnh hai ta trái ngược
Thì làm sao có thể chung bước
Tại đôi tay tôi quá vô dụng
Đành nhìn hạnh phúc vụt đi mất
Mà không thể nào nắm giữ được
Đã nhiều lúc tôi thấy hụt hẫng
Muốn buông đôi tay em ra
Nhưng vì tôi còn quá yêu
Nên không thể nào
Làm được em à
Đừng so sánh tôi với người ta
Khi cuộc sống tôi còn vất vả
Một năm dài ta yêu nhau
Với biết bao kỷ niệm đẹp
Nhưng sao đường tình đôi ta
Dần hẹp
Số phận tôi quá trớ trêu
Hay tại gia đình em
Không cho phép
Hay vì vật chất tôi eo hẹp
Cơn gió vô tình thôi qua cuốn đi
Chiếc lá xa lìa cành
Những thứ vật chất xa xỉ
Cuốn em rời khỏi vòng tay anh
Em thích tiền tài lợi danh
Thích lao theo những cuộc chơi
Mà em cho đó là điện ảnh
Đằng sau nhiều sự thỏa mãn
Là cái thể xác hoang tàn
Đối với anh bây giờ
Loại con gái như em không đáng
Con thiêu thân
Không biết đường ra
Ai chấp nhận được đây hả
Anh thấy xót thương
Cho những người
Mà em thường gọi là mẹ cha
Lạc lõng bơ vơ
Giữa những con đường đi đã sai
Thân xác hoang tàn
Cô đơn bước qua hẽm tối
Rồi sẽ có con đường riêng
Cho anh chọn thôi mà
Quên em đi người con gái
Không còn là ngày xưa
Thứ 6 ngày 13
Em đã đi theo người ta
Anh đã cố néo kéo tất cả
Nhưng mà hình bóng em
Cứ mãi dần xa
Thà em nói dối im lặng bước đi
Và nói với anh
Là mọi thử đều ỗn cả
Còn hơn là em với nó bên nhau
Trước mặt anh
Và cái ngày đó đã xãy ra
Anh bây giờ nước mắt đã cạn
Cảm xúc cũng đã tàn
Vì bây giờ hạnh phúc đã tan
Và bây giờ anh cũng đã khác
Đôi lúc vì yêu em hớ anh
Hay thường mù quán
Mà ai đâu hay
Tin tưỡng em
Chỉ cần một tình yêu chân thành
Nhưng kết quả vẫn là chia tay
Đùng cố biện minh em ơi
Niềm tin giờ đã chơi vơi
Anh biết ngày đó đã tới
Khi trước mặt anh
Người đó đang đợi
Và anh bất ngờ
Khi chuông điện thoại
Nó vừa báo tin nhắn đúng lúc 0h
Và càng hụt hẫn tin
Nhắn chia tay của em
Mà anh không mong chờ
Tiền tài vật chất nó
Đã che mắt em
Nên bay giờ em pỏ rơi anh
Một mình lan than
Trên con đường thân quen
Mình anh làm sao vơi lạnh
Tình yêu tronh tôi vẫn còn
Nhưng đã vở vụn hết niềm tin
Cũng không thể nào quay lại
Khi tim tôi bây giờ đã hết pin
Đối với anh bây giờ
Hihi
Loại con gái như em không đáng
Con thiêu thân
Không biết đường ra
Ai chấp nhận được đây hả
Anh thấy xót thương
Cho những người
Mà em thường gọi là mẹ cha
Cơn gió vô tình thôi qua cuốn đi
Chiếc lá xa lìa cành
Những thứ vật chất xa xỉ
Cuốn em rời khỏi vòng tay anh
Em thích tiền tài lợi danh
Thích lao theo những cuộc chơi
Mà em cho đó là điện ảnh
Đằng sau nhiều sự thỏa mãn
Là cái thể xác hoang tàn
Lạc lõng bơ vơ
Giữa những con đường đi đã sai
Thân xác hoang tàn
Cô đơn bước qua hẽm tối
Rồi sẽ có con đường riêng
Cho anh chọn thôi mà
Quên em đi người con gái
Không còn là ngày xưa
Yêu thương em
Đo đếm bằng mệnh giá
Thì thử hỏi tôi phải trao thêm
Bao nhiêu mới đủ đây em hả
Tôi yêu em là thật nhất
Nhưng chỉ là
Một thứ tình cảm vô hình
Bởi cái em cần là vật chất
Ở bên thèn phải cạp đất
Còn về bên nó em được đủ đầy
Giữ không được thì đành để
Tình bay
Em chính là em
Đã mang cho tôi sức sống
Và cũng chính là em
Đã làm tôi nát tan lòng
Níu em lại có được gì đâu
Cứ trả nhau về như lúc ban đầu
Không còn đủ sức để gom
Những yêu thương
Của ngày xưa ấy
Thôi cứ việc thả trôi cuộc tình
Theo những làn mưa bay
Ngày đó hạnh phúc đong đầy
Giờ này sao toàn những đắng cay
Ngày hôm đó cô ghét cơn say
Nhưng bây giờ thì trong men say
Thôi
Cô đừng biện minh nữa
Hành động của cô có bao giờ
Đúng nghĩa với những lời hứa
Niềm tin trong tôi đã vụn vỡ
Tôi đã không còn là thèn khờ
Cợt đùa như thế là đủ rồi
Đến lúc phải đặt dấu chấm hết
Cho cuộc tình này thôi