Thanh Âm Dòng Thời Gian

Thanh Âm Dòng Thời Gian

Lời bài hát Thanh Âm Dòng Thời Gian

Đóng góp bởi

Vài lời tỏ bày anh gửi đến Tháp Nhạn
Biểu tượng nơi em vẫn gọi là nguyên quán
Dưới trời nắng hạn liệu người có nhận được
Những hạt mưa từ trong lời Xuyên hát
Ái tình em trao anh nguyện giữ trong tim
Để đến vạn niên vẫn mãi là di sản
Để mỗi khi nản anh không được đầu hàng
Tự nhắc nhở mình phải vững chãi
Và thi thoảng
Anh chợt hướng về vầng dương
Những nỗi niềm dần vương
Tâm hồn này vẫn cần được nương náu
Để trưởng thành ta buộc phải đánh đổi
Có những đau thương anh thấu tận xương máu
Lỡ có những điều không may
Làm tâm lung lay
Thì anh mong em đây hãy yên chí
Anh sẽ nỗ lực không màng nỗi khổ cực
Người phàm này dám bẻ gãy thiên ý
Dẫu phải ngả về hai phía Đông Tây
Như Bạch Hổ với Thanh Long
Anh sẵn sàng chân không
Vượt mọi khổ hạnh rồi cùng em
Ngồi chiêm ngưỡng cả bầu trời xanh trong
Vì một lòng sống như Huyền Đức
Thà rằng phụ mình chứ không phụ người
Nên tay ôm lấy phiền phức
Chỉ để thấy hạnh phúc
Mà em hằng e ấp trong nụ cười
Tấm lòng này chỉ cần người chứng nhận
Anh cũng chẳng cần đâu
Thánh thần nào chứng giám
Phận nữ nhi em vốn chịu thiệt thòi
Nên càng phải cố gắng
Để anh thật xứng đáng
Ráng vận dụng mọi khả năng thiên Phú
Yên lòng mình và cả chặng tình duyên
Dẫu phải hái bằng được vì tinh tú
Hay phải đạp đổ cả tứ trụ kình thiên
Em ơi
Nếu chẳng đủ nợ để giữ em ở lại
Ừa thì thôi người cứ đi đi
Thuở thiếu thời có phần hơi lỡ dại
Nhưng anh cũng không phải
Kẻ trách cứ chi li
Đã từng muốn vượt qua mọi trở ngại
Tựa như trong thần thoại tay vá trời
Xin em đừng trách tâm hồn thi sĩ
Những ca từ hoa mỹ hay quá lời
Thế thời rồi cũng sẽ chuyển dời
Nhỡ đâu mình tương ngộ
Mặt đối mặt giữa biển người
Mong ta sẽ chào nhau
Bằng một cách nào đó
Hoặc chỉ đơn giản chỉ bằng cái mỉm cười
Cũng đã lâu Tửu lầu nơi Gò Dầu
Miền ký ức xưa
Rượu sầu cũng chẳng còn uống nữa
Bởi những muộn phiền cũ nhàu giờ đã úa màu
Anh cũng chẳng còn muốn giữ
Mà sau này em có nghe thấy
Những thanh âm dòng thời gian
Thì xin hãy che lấy e ấp
Những món quà ông trời ban
Cảm ơn người đã kề cận
Trong một khoảng cơ hàn
Để chí nam nhi này càng vững vàng hơn
Hợp tan ở đời thì cũng là lẽ thường
Riêng ân tình mãi khắc ghi trong những tràng thơ
Đất trời dung hòa
Nhưng ta chẳng về chung nhà
Sau khi trải qua những lần nhân quả
Thì anh mới nhận ra rằng
Phận ta phải thuận theo tự nhiên
Mà xuôi dòng ngân hà
Khi hoài niệm về cố nhân
Anh cũng chẳng còn cất giữ chi
Những điều thật đáng trách
Cuộc tình nào mà chẳng có kì hạn
Em sẽ mãi bất tử trong những sáng tác
Em sẽ mãi bất tử trong những sáng tác