Saudade

Saudade

Lời bài hát Saudade

Đóng góp bởi

The reflection of my face, some wouldn’t even recognize Or who put me in this place , i wouldn’t even recognize Time has been so cruel I could’ve blamed me but I blame you, I do Ver 1: Hoa rơi vội buổi chiều hạ tan trường,vắng lời buồn thì thầm vội quên mau Góc ngõ quen hoàng hôn đưa tay chờ,vương mùa thương xưa phong thanh kề tai nhau Anh sợ một mai em tóc xõa ngang vai,lệ ngưng tràng ủ rũ sau mí mắt Rồi anh sợ oải hương cũng lại mang em đi,với lẻ thường tình mùa hoa hương không sắc Sài gòn đầy mưa chiều lại không em,"vai anh đây"ngã vào khi cần nhất Anh từng nghĩ rằng không thấy sẽ quên đi,ví là nốt trầm tự tình cũng chẳng vất Cô đơn luôn bảo tập quên em đi,em là khoảng trời bão tố cũng chẳng mất Yêu thương gói gọn em vào góc trời nhỏ, roi lại vài ba câu yêu thương gọi là thật Tình đẹp thì tình nào chẳng buồn phải không em Ngày bên nhau ta bảo cũng chẳng đếm Đừng gọi anh thức khi vẫn còn cành bên, đừng nói em đi khi trọn vẹn chưa đến Đừng bắt anh chờ rồi lại bảo không sao,đừng để một ngày" anh đã quên em thật rồi" À em, anh đã sắp xếp gọn gàng chỉ chờ ngày em về Bộn bề để anh lo,vai anh gánh nỗi buồn,tưạp vào vai anh gày,nếu đường đời không dễ À em, anh đã sắp xếp gọn gàng chỉ chờ ngày em về Bộn bề để anh lo,vai anh gánh nỗi buồn,an yên dành cho em,còn anh chắc không thể Ver2 Hoa rơi vào buổi chiều hạ tan trường, phượng vĩ rực đỏ cài lên áng tóc nâu Em ơi tháng 6 cơn mưa đầu thường tình, nước đọng khóe mi chẳng phải anh khóc đâu Dưới ánh đèn màu, câu truyện cũ nhàu, cho anh xin gửi lại nơi phố nhỏ Cơn mưa lạnh cắt, em bên ai khác, vòng tay ấm áp anh vẫn Cố tỏ ra thật ưu tư nhưng em, Tim anh, đôi khi muốn được như thế Anh trở về, con đường cũ cũng những tâm tư chưa kể Gói ghém hết những nỗi sầu, đem cất giấu sau mái tóc xanh Mối tình đầu rồi cũng buông lơi, liệu em có còn nhớ dáng vóc anh Trung học tất bật với những màu áo mới/ anh mong rằng chẳng còn được dịp đoái hoài Mẫu truyện ngắn giờ vẫn cònchưa tròn/ nên anh tử nhụ chắc tương kiến thái vãn Cô đơn luôn bảo tập quên em đi, em là khoảng trời bão tố cũng chẳng mất Yêu thương gói gọi em vào góc trời rồi lại vài ba câu yêu thương gọi là thật Này hoa ơi sao lại vội vàng nở , tuổi hồng anh đã lỡ mất mấy mùa hoa Nhưng thôi đành ngậm ngụi, tiếc núi về những chặng đg chưa qua Anh điểm tô đôi trang tình trường dịu dàng sắc đỏ như hồng phượng thắm . Buồn làm gì thật dài ai ơi chuyện tình mình từng nồng đượm lắm