Phố Quen

Phố Quen

Lời bài hát Phố Quen

Đóng góp bởi

Anh đang đi khắp con phố nơi thân yêu còn vấn vương Ngồi chỗ cũ kỉ niệm năm xưa uống ly cafe góc gần đường Anh lại thấy mùa hoa đỏ dại kho vừa mới ngó là thấy em ngay Ngồi trong quán vụt mặt xuống sàn chắc có lẽ thức trọn hết đêm nay Cùng tri kỉ uống cạn ly bia rồi ngồi nói chuyện thật luyên thuyên Thức xuyên đêm vừa uống vừa nhớ cảm giác hụt hẫng nhẹ nhành truyền miên Em là ai coi bé thôi son em thon nọt tròn trịa hơn cả lối mòn Anh yêu em mà đằng sau đó còn có 1 người yêu em gói gọn Kém 3 chữ gọi là tình duyên trên bàn làm việc viết vài câu chuyện Kể về em người đẹp lãng khách mình đi chung chùa và cầu nguyện cầu duyên Gửi cho em người phương xa đó? Chắc người quên anh đang ở nơi đây Còn nợ nhau vài câu chân tình bởi lẽ vô vị trời mù trời khơi mây Anh chẳng biết câu từ ngọt ngào để anh thu gọn viết về nơi em Chuyện tình mình anh buồn có lẽ chẳng lẽ buông xuôi hết hả thôi đêm Chờ chắc có lẽ em đứng ngoài kia? Nhớ giọt nước mắt tuôn rơi rồi kìa Anh thích nụ cười của em mỗi khi em cười luôn ngọt ngào Khi tô đậm môi son trên áo anh càng say đắm lỡ trót trao Giữ mặn mà mà tươi thắm nốt nhạc trầm đang bên tai Hay những giai điệu em thích nó nó còn vương vấn ở trên vai Ngồi lắng nghe em kể chuyện đẹp giữa những vì sao đang lấp lánh Trong tim của anh hình như đang ghép tim chắc có lẽ đang chấp cánh Anh không tin vào tình yêu nhưng luôn tin vào yên bình Anh chỉ tin em mà thôi người con gái trong tim mình Giữ khúc hát đầy bạt ngạt giữa cánh đồng đầy gió xương Những đứa trẻ đang ào ạt và những con diều bay khóa đường Anh yêu em thì cũng có thể ngược lại anh đi đầy khó lường Nhưng ngược lại anh yêu em cô bé băng tuyết thật khó lường Anh không sợ những ngày mùa hạ anh cũng chẳng sợ đầy gió xương Anh sợ nếu mai em đi ai sẽ lo cho anh những chặn đường Ngồi bên nhau hát vu vơ viết lại tiểu thuyết trên trang vở Hay những quyển tập em đang học chắc có lẽ kỉ niệm em than thở Sau những chuỗi ngày cùng nắm tay nhau đi giữa biển trời Khung cảnh mở rộng càng xa xôi khi ở bên em chẳng phiền nổi Em luôn tuyệt đẹp đẹp cả tâm hồn và con người Với những lời nói em nói cả ngày mà em nói hoài chẳng mòn lưỡi Ở bên anh em dịu dàng thấm đậm mối tình 2 chúng ta Khi em buồn cảm thấy mệt mỏi hãy dựa vai anh đẩy chúng ra Nếu nỗi buồn ngày càng chồng chất hãy ôm chặt anh sau nỗi sợ Và hãy hét to với anh rằng là chẳng sợ việc gì khi em ngồi chờ Nếu tim anh cắt ra làm 2 em hãy giữ lấy 1 phần còn lại Ai biết đâu sau này lu mờ ảnh đối diện em biết còn ai Em đừng sợ cảm giác cô đơn bởi khi trời lạnh khi gió đổi chiều Hay những cơn gió ào ạt lại tới tuổi hết mây đi em mới chịu Anh thích mưa cơn mưa nhẹ nhàng ngồi với em cảm thấy ấm áp Anh lại đua với các công việc từ sáng đến tối cảm thấy nó tấp nập Anh quên sạc pin cho điện thoại vì buổi tối anh hay chơi game Mệt mỏi cả ngày anh vẫn chưa đủ giờ đêm tối mệt mỏi với em Anh luôn thích ánh nắng hoàng hôn bởi vì mỗi sáng nhiều đường tương lai Anh thích nhất buổi làm việc cuối là ngày là ngày chủ nhật đến hướng chương hai Anh không vạm vỡ khi đi 1 chiều chẳng cần xi nhan mỗi khi xin phép Vì đối diện là kẻ đối diện luôn luôn chật vật không tin em hãy nhìn xem Có lẽ là những câu chuyện có lẽ là nó bắt đầu đi giữ cổng trời Sau này đến cuối còn đi tiếp không hay em chỉ vu vơ như bài nhạc không lời Nhà mình chẳng cần to lớn chỉ cần nó nhỏ nhưng đầy tình thương Mấy con cún đang chờ trước cổng mỗi khi về nhà thấy người mình thương Anh luôn vui vẻ mọi người luôn thích làm gì mà mình muốn Anh yêu duy nhất chỉ 1 người và chấp hết bao nhiêu tình huống Hãy giữ câu ca anh đang viết vì nó sau đậm chẳng bao nhiêu Dù anh ích kỉ chẳng nói ra nhiều chẳng hạn người ngoài làm sao hiểu Mảng tình yêu mình càng trải rộng như quyển truyện tranh anh hay đọc Anh rất sợ điều gì đó hay anh đang sợ cô ấy khóc Anh không tin vào tình yêu anh chỉ tin vào yên bình Anh chỉ yêu em mà thôi người con hái trong tim mình