Liên Khúc Mưa Chiều Kỷ Niệm – Phút Cuối – Định Mệnh

Liên Khúc Mưa Chiều Kỷ Niệm – Phút Cuối – Định Mệnh

Lời bài hát Liên Khúc Mưa Chiều Kỷ Niệm – Phút Cuối – Định Mệnh

Đóng góp bởi

Nhớ chiều nào em đến thăm anh Hai bên đường phố đã lên đèn Mưa xuân giăng giăng mờ trắng khung trời Ngồi bên nhau lưu luyến Mưa thấm ướt đôi bờ vai Tiếng nhạc tình xao xuyến đôi tim Mưa giao hòa nước mắt ân tình Tay đan tay trong tiếng đàn trầm Nhìn nhau nhưng không nói Sợ tình yêu chóng phai Nhưng hôm nay xa rồi hương xưa đã phôi phai Mưa bay trong khung trời quạnh hiu sau màn lá Mưa rơi rơi vô tình nghẹn ngào tràn ngập lòng Chiều buồn về lạnh lùng xót xa tình đầu tiên Có một mình anh đứng trong mưa Nơi đây hình bóng cũ mịt mờ Em ra đi không nói một lời Từng chiều mưa dĩ vãng Xao xuyến mãi trong lòng anh Những chiều buồn hiu hắt thương ai Mưa âm thầm phố cũ đêm dài Trong cô đơn hình bóng một người Tìm ai trên phố cũ Tình yêu không thấy đôi Chỉ còn gần em một giây phút thôi Một giây nữa thôi là xa nhau rồi Nguời theo cánh chim về vui với đời Để lại thương nhớ cho kiếp đơn côi Núi đồi lồng lộng chiều mưa nhớ ai Biển xanh vẫn xanh nguời đi sao đành Để trong giấc mơ hồn anh thẫn thờ Em ơi bao giờ mới đuợc gần nhau Biết chi một đêm tha thiết chi một đêm rồi xa nhau nghìn trùng Lệ này cho anh hay lệ này cho em khi mộng uớc không thành Ngày buồn còn bao lâu hay muôn đời nuối tiếc đêm cuối cùng Bên nhau Biết em sẽ buồn vì thuyền anh không rời bến Biết em sẽ buồn vì mình chẳng có ngày mai Nếu ngày nào tình ta đã phai Ngày vui của em cùng ai trên đời Là hôm tiễn anh về nơi cuối trời Em ơi bao giờ nhớ thương này nguôi Thôi nhé em đừng nhiều hận sầu Đừng thương tiếc để rồi xa xôi Đừng trách chi đã lỡ duyên đời Hai chúng ta đi hai đường Chuyện thương yêu đâu còn nữa Ôm ấp chi một định mệnh buồn Để chua xót những gì cho nhau Người bước đi mà nát tan lòng Ai đứng trông theo ngậm hờn Tình yêu mất đi còn đâu Anh đâu lỗi hẹn Mà đời lại xui Ngăn cách với chia phôi Phải chăng em ơi Tình lỡ ước mong Trách chi người sang sông Thôi nhé em đừng buồn làm gì Dù thương tiếc vẫn là biệt ly! Đời cớ sao lại lắm u sầu Em khóc mối duyên ban đầu Từ đây chết trong lòng anh