Kịch Một Vai

Kịch Một Vai

Lời bài hát Kịch Một Vai

Đóng góp bởi

Ver 1: Hôm nay mưa nhẹ ...gió cũng khẽ...thời tiết không lạnh như mọi khi... Cũng là một ngày bình thường với anh là khoảnh khắc đẹp để tự kỉ.... Sau khi thoát khỏi công việc bề bộn thì nghĩ đến em là việc đầu tiên... Việc thứ hai anh làm kế tiếp là viết lên beat một chút ưu phiền....thôi Để làm gì hả....để gấp những nếp hỗn tạp còn trong anh.... Để anh sắp xếp lại hay hâm nóng những điều từ lâu nay đã đông lạnh Thật sự không đành đâu...về tất cả...tại sao ngày xưa anh buông tay Có phải là lỗi từ ngày đầu tiên cuộc tình khó chịu này chỉ một vai.... Là người đến trước...anh chấp nhận luồng cúi để bước và đứng về sau..... Chỉ vì mục đích mà em chưa từng biết là giữ nụ cười em như ngày nào... Em có còn khóc...còn trách móc....còn xõa mái tóc khi gặp anh không... Có còn thử thách anh..có còn đánh...và còn dùng mọi cách chỉ để tranh giành Những thứ nhỏ bé trong tình yêu...đâu là lời cuối anh từng feel Bóng tối im lặng xuyên vào tâm ....ánh sáng có hồn ấy chưa từng chiếu Vào nơi...chỉ có 1 người suy nghĩ lung tung...và nhớ về một người không của riêng anh Tất cả chỉ là dựng vở kịch một vai....để biết đâu đó anh vẫn còn tồn tại... Hook: Kịch một vai chính là độc diễn...và chỉ là diễn cho mình anh xem Từ công đoạn yêu cho đến lời thoại chỉ là anh xóa rồi vẽ lên thêm thôi... Vì vở kịch không như là đời...anh có thể dựng những điều khát khao Anh có thể tô lên vài màu sắc che giấu góc khuất của những nỗi đau Từ việc có em...hay đánh mất chỉ là mất mát anh đã từng bao che Và từ rap hay cho đến rap dỡ thì cũng là rap cho mình anh nghe... Nhói...là khi ...sau cuộc trò chuyện anh chợt nhận ra độc diễn một mình Đầu dây bên kia chỉ là khán giả theo cách đúng nghĩa đứng ngoài cuộc tình này.... Ver 2: Em từng nói...trong tình yêu chân thành thì sẽ không hề có hai ngã.... Đúng là vậy....Nhưng mà khoan.... tại sao em thong thả... Bước khỏi đời anh....qua dòng tin nhắn thật lạnh tanh.... Cứ thế em khắc thêm vào anh vết đau chưa khỏi chẳng thể lành.... Kịch một vai mà...anh diễn còn em chỉ là người đứng xem... Và nếu vị trí này có hoán đổi vẫn là anh diễn còn em đứng xem...thôi Cho dù anh cố gắng thế nào cũng chẳng thể mang hạnh phúc cho em.... Còn đối với ai chỉ nụ cười đểu mà họ không cần phải nói chi thêm ...em...là gió....bất chợt gió cuốn đi xa... vì anh....thân cây....Ngọn cỏ....không thể theo em nữa mà..... cứ như qui luật em đến tưới mát một lần và mãi chẳng quay về đây anh xây bức tường chặn luồng gió mới nhưng em đã xa và chẳng thể thấy điều hiển nhiên trước mắt mọi người là anh đã tự cô lập bản thân.... Anhhh...cần gì khác...khi ngoại trừ em tất cả mọi thứ trở nên chán dần ...rồi....anh độc thoại với chiếc máy...vài vật dụng bên trong căn phòng Cứ viết rồi nghe và lại cứ viết bất chấp vách ngăn đang đọng trong lòng Hook 2: Đâu phải khi viết....lên bài ca là anh luôn muốn sẽ có người nghe.... Đâu phải vết cắt ngày càng sâu là điều anh muốn lấy đó mà khoe Thật sự là không đâu em à.... Chỉ là tâm trạng nên viết ra..... Nhưng không niềm vui thì viết nỗi buồn chứ anh chẳng biết làm gì cả Đôi dòng tự thoại anh viết lên đây..vì môt cảm giác anh biết không hay... Có...những đau đớn anh xiết trong tay...bởi vì nó cần thiết để được che đậy Con đường nào rồi cũng có lúc bắt ta phải chọn một lối mà đi Nhưng điều quan trọng là phải cần phải nhớ trên đường đã đánh mất đi những gì ….. Kịch một vai chính là độc diễn...và chỉ là diễn cho mình anh xem Từ công đoạn yêu cho đến lời thoại chỉ là anh xóa rồi vẽ lên thêm thôi... Vì vở kịch không như là đời...anh có thể dựng những điều khát khao Anh có thể tô lên vài màu sắc che giấu góc khuất của những nỗi đau Từ việc có em...hay đánh mất chỉ là mất mát anh đã từng bao che Và từ rap hay cho đến rap dỡ thì cũng là rap cho mình anh nghe... Nhói...là khi ...sau cuộc trò chuyện anh chợt nhận ra độc diễn một mình Đầu dây bên kia chỉ là khán giả theo cách đúng nghĩa đứng ngoài cuộc tình này....