Bão Khóe Mắt

Bão Khóe Mắt

Lời bài hát Bão Khóe Mắt

Đóng góp bởi

Ver 1: Em mang con tim không được vẹn tròn vì những đau thương đã khá nhiều Nhìn từng người bước vội rời đi cộng dồn vị đắng đã quá liều Không muốn tiếp nhận đôi dòng lệ mắt vương trên mi thêm lần nào nữa Chối bỏ vẻ đẹp thời khắc bên nhau đó là điều không cần bào chữa Bước ngoặt lớn nhất tình mình là phải chấp nhận ngày anh rời xa Còn gì đớn đau nào bằng một người thương nhất bước ngang qua đời ta Tự cảm thấy sợ hãi nụ cười của em những ngày yên bình trước đây Niềm đau an nhàn dồn ép đánh đuổi kí ức thanh xuân nghiên mình trước mây Khoảng trời kia không còn đủ chỗ để gửi gắm chuỗi ngày đơn côi Nơi biển cả mênh mông gợn sóng càng làm buồn tủi mây hơn thôi Tạt vào lòng nhấp được vị mặn có cả vị chát một phút tối đen Em xin lỗi vì những ngày đầu tích nạp vào tim có chút rối ren Bao lần dối thốt lời dằn lòng anh an yên là Tình Vương ổn Như ngàn mũi dao thấu tim gợi ý bắt đầu hình thành sự thương tổn Đã rất nhiều lần em chẳng nhớ rõ cơn bão lòng đồng hành bao đêm Chẳng thể biết bao nhiêu lần lệ tuôn mới có thể từ bỏ mau quên Hook: Anh chưa là em nên đâu thể biết kho tàng đau thương chỉ chứa mỗi anh Anh chưa là em nên phần kí ức chứa em anh vội vứt bỏ thay nhanh Anh chưa là em làm sao thấy được khóc ròng sưng mắt cả bao nhiêu hôm Anh đâu là em để biết tình đau xước đôi bàn tay em vẫn liều ôm Anh chưa là em nên đâu thể biết kho tàng đau thương chỉ chứa mỗi anh Anh chưa là em nên phần kí ức chứa em anh vội vứt bỏ thay nhanh Anh chưa là em làm sao thấy được khóc ròng sưng mắt cả bao nhiêu hôm Anh đâu là em để biết tình đau xước đôi bàn tay em vẫn liều ôm Ver 2: Nếu có phép màu anh thế chỗ em em vẫn giữ vai là người nhận đau Anh là báu vật em từng nâng niu nên không cho phép hoán đổi phận nhau Vì em biết cảm giác này khó chịu tựa như cháy lòng nhưng chẳng muốn quên đi Ngày tháng yêu đương gần như là xa xỉ nếu lỡ mai này chẳng còn nhớ tên My Đến lúc đó phải chấp nhận rằng mất đi người dưng từng thân thuộc Tồi tệ nhất hơn chữ người thương mà bấy lâu nay từng ràng buộc Là hoa cỏ dại không thể vươn mình cầu mong nắng rọi của ban mai Biết thân biết phận là đứa ôm đau nên đâu dám mong cầu ai sẽ dang tay Nơi anh hạnh phúc đó có lẽ không là chốn an yên cho em tựa vào Khoảng cách là vách ngăn không hiện rõ kì diệu thay nó cũng vô màu Chia tình ta ra đôi ngã lối về vắng nhau tim đau thắt mười Vỏn vẹn thứ cần tìm lại duy nhất sau cùng là đôi mắt cười Vùng vẫy niềm đau in hằn khắc sâu lần này rồi thôi chớ đừng nhắc nữa Thân xác suy kiệt nước mắt đầm đìa anh nhìn như vậy thấy tâm đắc chưa Thiên My ngày nào vẫn vậy vẫn vang mãi khúc hát tình ca mang tên anh Thiên My vẫn vậy vẫn chờ về anh ơi anh à anh đừng quên nhanh Hook: Anh chưa là em nên đâu thể biết kho tàng đau thương chỉ chứa mỗi anh Anh chưa là em nên phần kí ức chứa em anh vội vứt bỏ thay nhanh Anh chưa là em làm sao thấy được khóc ròng sưng mắt cả bao nhiêu hôm Anh đâu là em để biết tình đau xước đôi bàn tay em vẫn liều ôm Anh chưa là em nên đâu thể biết kho tàng đau thương chỉ chứa mỗi anh Anh chưa là em nên phần kí ức chứa em anh vội vứt bỏ thay nhanh Anh chưa là em làm sao thấy được khóc ròng sưng mắt cả bao nhiêu hôm Anh đâu là em để biết tình đau xước đôi bàn tay em vẫn liều ôm