Lời bài hát Thiên Ý
Ai chẳng mong sống trong nhung lụa giàu sang Sao lòng anh chỉ mong em về cùng mình mà không dám mơ Thương thì thương đến đâu cũng phải rời ra Em dù thương bấy nhiêu cũng của người ta Say cứ say.... say nét mi hồng nhan Than trách thân phận ta sao đời bẽ bàng sóng gió mây ngàn Em hỡi em.... hương tóc ai còn vương Nâng cánh hoa nhẹ rơi lòng anh đau nhói Chorus: Em đời mang gió sương Đời anh bức tranh phiêu bồng dòng sông mãi trôi Phận bạc vô duyên áo nhung lụa chờ người bên chồng Bèo dạt mây trôi sao thành đôi Bóng em khuất sau lưng đồi mưa lại về Để người ra đi sao tiếc duyên không bằng người ta. Chúng ta có duyên nhưng chẵng được phận thương mến nhau Chạnh lòng em bước đi phía sau êm đềm bỏ lại Khóc than với ai đêm vắng hoa trôi tháng năm dài Hẹn thề bao năm giờ theo cánh chim bay về phía xa Rap: Thương lắm em à...đâu những chiều hoa trắng nỡ mênh mông Cơn gió lớn vô tình đưa thuyền ai đã lỡ sang sông Giờ anh muốn như loài chim đc bay với đất trời bao la Ung dung tư tại bao tháng ngày bình yên sóng gió này phôi pha. Em có biết hay không tương lai thanh xuân này ngắn ngủi Bao nhiêu buồn tủi này gói hết lại chẳng ngại một lần ta vứt đi Rồi ngày nước mắt thôi ước mi Sầu dâng theo bóng em bước đi Trời mang tia nắng hiu hắt ngày về trả lại lời thề thôi tiếc chi...em cứ đi.... Say cứ say.... say nét mi hồng nhan Than trách thân phận ta sao đời bẽ bàng sóng gió mây ngàn Em hỡi em.... hương tóc ai còn vương Nâng cánh hoa nhẹ rơi lòng anh đau nhói Chorus: Em đời mang gió sương Đời anh bức tranh phiêu bồng dòng sông mãi trôi Phận bạc vô duyên áo nhung lụa chờ người bên chồng Bèo dạt mây trôi sao thành đôi Bóng em khuất sau lưng đồi mưa lại về Để người ra đi sao tiếc duyên không bằng người ta. Gió đưa hồn ai xuyên chiều mưa Khóc cho thân mình bao trái ngang Đoạn tình chia ly thôi từ nay số anh cơ hàn Chốn xa dặn em luôn bình an Son sắc hoa tươi nhớ em nhiều Đời này tơ vương thì thôi kiếp sau ta thành đôi Thiên đường có bấy lâu Sầu bi trước sau cũng về lòng ta não nề Một đời cô liêu kiếp phong trần người ơi có thương Bèo dạt mây trôi sao thành đôi Bóng em khuất sau lưng đồi mưa lại về Để người ra đi sao tiếc duyên không bằng người ta.