Lời bài hát Phím Đàn (Cover)
Người ta gọi anh là
Thằng gặm nhấm kỷ niệm
Có lẽ vì anh thích nỗi đau
Anh vẫn là anh đấy thôi
Vẫn chân thành không thay đổi
Là một ly café buổi sáng
Một cuốn sách tiếng đàn
Không nhịp không bass
Dựa vào đâu để gieo rap
Không còn đau không nhớ
Không còn em không thơ
Ngày bỗng trở nên mờ nhạt
Niềm vui chợt bỏ lời ca tìm nơi khác
Vậy hát lên làm chi
Khi nỗi buồn vô tận
Nhớ làm chi khi em vẫn vô tâm
Vòng vo mãi tim anh còn rối lắm
Nhớ thương chen lấn
Niềm vui lên ngôi dần
Những lúc đó anh thấy con tim bé lại
Chưa từng hiểu
Tại sao anh như thế hoài
Anh bỗng sợ thương sợ nhớ
Sợ suy nghĩ vu vơ
Sợ có lúc tình yêu đó thật lớn
Niềm tin mong manh
Như thuỷ tinh dễ vỡ
Sợ đi đến nơi kết thúc thật sớm
Đường về nhận ra
Bên anh không ai chờ
Em đã dạy anh
Cách để yêu rồi bước đi
Để anh tự tìm cách để dừng lại
Anh đã dạy mình
Cách để hiểu em hơn
Nhưng khoảng cách
Giữa con tim còn dài
Nếu nói ra hết suy nghĩ là sai
Nếu như vậy
Anh không cần phải đúng
Hơn là cho nỗi buồn
Giết anh từng ngày
Đó là điều em muốn mà phải không
Quên nhau được thì nên quên đi
Gieo chi thêm giọt lệ trên mi
Căn phòng này ngập tràn suy tư
Lời hát xưa anh vẫn còn vi vu
Lang thang một mình anh đã quen rồi
Thêm vài con phố không là chi đâu
Vài đoạn đường không là chi đâu
Thêm vài nỗi đau không là chi đâu
Hãy cứ tập cho con tim đau
Để anh biết ta từng có phút bên nhau
Hãy cứ tập cho con tim đau
Để anh biết ta có một lần yêu nhau
Dù đã mất em rồi
Em biết đấy
Anh có thói quen
Thì thầm với bầu trời
Vì nỗi buồn của anh
Chưa bao giờ cất lên thành lời
Anh có thói quen
Gọi tên em khi ngủ
Vì nỗi buồn của anh cất lên
Khi tỉnh hay mơ vẫn chưa đủ